Key Biscayne – Miami Masters 2016
Tham vọng giành danh hiệu Key Biscayne – Miami Open lần thứ… 9 trong sự nghiệp của Serena Williams đã vấp phải một thử thách vô cùng nghiệt ngã ngay ở trong trận đấu mở màn. Rất may là, Serena đã “vững tay chèo trước cơn sóng cả” vốn là một “đàn em” đồng hương kém danh của cô – tay vợt Christina McHale. Serena đã thắng với điểm số 6/3, 5/7, 6/2, trong trận đấu mà cô đánh mất match-point trong ván đấu thứ 2, rồi để đối phương quay trở lại với trận đấu, gỡ hòa 1-1 và ép cô phải bước vào ván đấu quyết định…
Thất bại ở chung kết Indian Wells khiến dư luận càng tin vào “thuyết âm mưu” rằng “triều đại của Serena đã lâm vào giai đoạn cáo chung”. Không phải tự nhiên mà tay vợt số 1 thế giới đã để thua ở 3/4 giải đấu lớn gần đây nhất (từ US Open 2015, Australian Open 2016 cho đến Premier Mandatory tại Indian Wells mới vừa kết thúc), và không tham giải giải đấu còn lại là WTA Finals 2015. Đó là lý do Serena phải phản ứng một cách cấp bách và mãnh liệt, để chứng tỏ cho tất cả mọi người cùng thấy rằng, cô hoàn toàn vẫn chưa hết thời.

Serena Williams phản ứng sau một khoảnh khắc nghẹt thở trong trận thắng Christina McHale.
Key Biscayne là một địa điểm thích hợp để Serena chứng tỏ điều đó. Kể từ khi lên ngôi lần đầu tiên ở đây hồi năm 2002, Serena đã từng bước biến Crandon Park trở thành “miền đất phước lành” của cô. Với tổng cộng 8 ngôi vô địch (năm 2002, thắng Jennifer Capriati trong trận chung kết; năm 2003, cũng lại thắng Capriati trong trận chung kết; năm 2004, thắng Elena Dementieva trong trận chung kết; năm 2007, thắng Justin Henin trong trận chung kết; năm 2008, thắng Jelena Jankovic trong trận chung kết; năm 2013, thắng Maria Sharapova trong trận chung kết; năm 2014, thắng Li Na trong trận chung kết; năm 2015, thắng Carla Suarez Navarro trong trận chung kết) và 2 lần giành vị trí á quân (trong các năm 1999, thua chính chị gái của mình là Venus Williams trong trận đấu chung kết; và năm 2009, thua Victoria Azarenka trong trận đấu chung kết) Serena là tay vợt có thành tích ấn tượng nhất trong lịch sử của Key Biscayne, và cũng là người giữ kỷ lục vô địch (Steffi Graf xếp thứ nhì sau cô, với “chỉ” 5 lần đăng quang ngôi vô địch mà thôi). Nếu cô có thể đăng quang ngôi vô địch lần thứ 9 ở giải đấu trong năm nay, mọi thứ chắc chắn sẽ sẽ càng tuyệt vời hơn.
Rõ ràng, Serena đã không chơi với phong độ tốt nhất trong trận đấu này. Đó là lý do sau khi dẫn trước 1 ván đấu và 1 break-point, cầm giao bóng khi dẫn 5/4 và đối mặt với cơ hội thắng match-point, cô vẫn bỏ lỡ ưu thế, để đối phương thắng liễn game đấu, không chỉ thắng ngược 7/5 trong ván đấu thứ 2 mà còn dẫn tiếp 1/0 trong ván đấu quyết định. Trước khi Serena tỉnh giấc và giải quyết gọn những rắc rối do chính cô tạo ra. Đối thủ của Serena ở vòng đấu tiếp theo sẽ là Zarina Diyas (Kazakhstan) – người đã thắng Daria Gavrilova (tay vợt mới giành quyền thi đấu cho đội tuyển Australia ở đấu trường Fed Cup sau khi kháng cáo thành công quyết định của ITF) trong một trận đấu vòng 2 khác với điểm số 7/5 và 6/3. Serena cần phải nhanh chóng tìm lại phong độ cao của mình, nếu chưa thể là… cao nhất, vì Diyas có thể sẽ mang đến cho Serena một thứ thử thách còn nghiệt ngã hơn. Trong quá khứ, Serena từng thắng Diyas một cách dễ dàng với điểm số 6/2, 6/0 ở vòng 3 Indian Wells 2015, nhưng khi đó, Serena đang ở đỉnh cao phong độ của mình. Còn giờ đây, cô đang chật vật chứng minh cho cả thế giới thấy rằng, “quyền uy” của cô vẫn còn hiện hữu ngoài sân đấu.
Dù sao, thi đấu ở Miami vẫn mang lại cho Serena một cảm giác tự tin và thân thương, khác hẳn với sự xa lạ khi cô thi đấu ở Indian Wells lần đầu tiên kể từ năm 2001, và lọt đến trận chung kết đầu tiên sau 15 năm gián đoạn. Serena thừa nhận, Crandon Park ở Miami thơ mộng giống như là “ngôi nhà thứ 2” của cô vậy: “Miami là một nơi vô cùng đặc biệt đối với tôi. Tôi sống rất gần nơi này. Sự thật là, tôi mới ở nhà ngày hôm qua. Khi tôi còn nhỏ xíu, tôi thường đến đây xem nhiều người thi đấu. Tôi biết có rất nhiều cô cậu bé cũng có những trải nghiệm tương tự ở đây. Tôi đã trưởng thành qua những quãng thời gian đi lang thang ở chốn này, như mọi người khác. Và giờ đây, tôi lại đứng ở đây, trong tư cách của một người chơi bóng chứ không phải là một khán giả, đó là một khoảnh khắc quá đặc biệt đối với tôi”.
Đỗ Hoàng