Khi Arteta phá dớp Emery và gửi thông điệp cho cuộc đua vô địch

Nếu Arsenal thật sự lên ngôi vào tháng Năm, đêm 30-12 này có lẽ sẽ được nhắc lại như bước ngoặt — nơi họ vừa tìm lại bản năng của kẻ thống trị, vừa chôn vùi nỗi ám ảnh mang tên Unai Emery. Sau hàng loạt chiến thắng nhọc nhằn và những nghi ngờ về phong độ, đội bóng của Mikel Arteta đã đáp trả bằng màn trình diễn giàu năng lượng, bùng nổ và đầy tính biểu tượng: bốn bàn thắng vào lưới một ứng viên vô địch, kèm theo thông điệp lạnh lùng gửi đến Manchester City.

Khi Arteta phá dớp Emery và gửi thông điệp cho cuộc đua vô địch

Sự căng thẳng tại Emirates trước giờ bóng lăn có thể cảm nhận rõ. Bầu không khí như lẫn giữa hy vọng và sợ hãi, giữa những khúc ca “North London Forever” run rẩy và nỗi ám ảnh về những tháng Tư, tháng Năm đã từng khiến họ gục ngã.

Hiệp một là bức tranh của sự lo âu: Arsenal cứng nhắc, thiếu nhịp điệu; Viktor Gyökeres mờ nhạt, còn Declan Rice – vắng mặt vì chấn thương – để lại khoảng trống mênh mông nơi trung tuyến. Villa của Emery, với Watkins và Buendía, liên tục đâm vào lưng hàng thủ, khiến William Saliba phải trổ hết sự điềm tĩnh để cứu nguy.

Nhưng rồi, chỉ năm phút đầu hiệp hai, mọi nỗi lo được quét sạch. Gabriel Magalhães mở tỷ số bằng pha đánh đầu dũng mãnh sau cú ra vào sai lầm của thủ môn Emi Martínez – một khoảnh khắc trả thù ngọt ngào cho chính cầu thủ từng khoác áo Arsenal. Cú sút lạnh lùng của Martín Zubimendi sau đường chọc khe của Ødegaard biến đêm mùa đông London thành lễ hội. Từ đó, mọi thứ trở thành bản hòa tấu của sự giải thoát.

Unai Emery đã từng là cái tên khiến Arteta phải dè chừng. Trước trận đấu này, Arsenal chỉ thắng 2 trong 8 lần đối đầu Villa của ông. Nhưng lần này, vị tướng người Basque thua toàn diện – từ cường độ, cấu trúc cho đến tinh thần. Emery dựng kế hoạch quen thuộc: chịu trận, chờ phản công. Nhưng khi Villa thủng lưới, họ sụp đổ dây chuyền. Bốn bàn thua, không phản ứng, không khí thế – đó là sự khác biệt giữa một tập thể từng mơ mộng và một đội bóng đã thật sự biết cách cạnh tranh danh hiệu.

Trên đường biên, Arteta – thường là người sôi nổi hơn – lại đứng lặng. Mọi thứ diễn ra đúng như ông muốn: kỷ luật chiến thuật, phản ứng tinh thần, và cảm giác rằng Arsenal đã trưởng thành qua từng cơn hoảng loạn.

Gabriel – trái tim của Arsenal

Khi Gabriel Magalhães trở lại, Arsenal trông khác hẳn. Anh là điểm tựa của hàng thủ, là người mở tỷ số và cũng là biểu tượng cho tinh thần phản kháng của đội bóng này. Danh thủ Jamie Carragher gọi anh là “cầu thủ có ảnh hưởng lớn nhất Premier League hiện tại” – và lời đó không hề phóng đại.

Bên cạnh anh, Saliba tái hiện phong độ thượng hạng, trong khi Ødegaard trở lại vai trò nhạc trưởng với hai đường kiến tạo. Đội bóng từng bị chỉ trích phụ thuộc vào Rice nay chứng minh họ vẫn có thể vận hành trơn tru khi thiếu ngôi sao quan trọng nhất.

Nhưng chiến thắng trọn vẹn nhưng không hoàn hảo. Viktor Gyökeres – bản hợp đồng 64 triệu bảng được kỳ vọng là mảnh ghép cuối cùng – tiếp tục gây thất vọng. Anh bỏ lỡ hai cơ hội ngon ăn, xử lý vụng về và thiếu nhạy bén trong vòng cấm.

Trong khi đó, Gabriel Jesus, chỉ mất đúng một phút sau khi vào sân để ghi bàn thứ tư, phác họa hình ảnh của một tiền đạo đích thực: di chuyển thông minh, dứt điểm tinh tế, tạo ra năng lượng lan tỏa. Không ngạc nhiên khi Carragher khẳng định: “Jesus hoặc Havertz xứng đáng đá chính hơn Gyökeres. Đó là sự khác biệt về đẳng cấp.”

Nếu Arteta dám xoay chuyển, hàng công Arsenal có thể trở nên linh hoạt hơn – như cách họ từng hạ gục mọi đối thủ vào mùa thu.

Bước ngoặt trong cuộc đua vô địch

Sau đêm này, Arsenal tạo khoảng cách 5 điểm với Manchester City và 6 điểm với Villa – con số không mang tính quyết định, nhưng đủ để định hình thế cờ. Sự trở lại của Gabriel, phong độ của Ødegaard, và tinh thần của tập thể sau chuỗi chiến thắng khó nhọc là nền móng cho giai đoạn nước rút. Điều quan trọng hơn là thông điệp: Arsenal đã biết cách thắng lớn. Không còn là đội bóng chỉ sống nhờ may mắn và phản lưới nhà, mà là một tập thể biết chuyển hóa áp lực thành bản lĩnh.

Từ những chiến thắng gượng gạo trước Wolves hay Brighton, Arsenal đã tiến hóa. Họ vẫn có vết nứt – Gyökeres chưa hòa nhập, Rice chấn thương, và Arteta vẫn học cách kiểm soát cảm xúc – nhưng đêm 30-12 là bằng chứng cho thấy mọi vết nứt đều có thể tỏa sáng dưới ánh đèn sân Emirates.

Mikel Arteta đã xây dựng được một đội hình đủ dày để vượt qua những cơn biến động nhân sự. Giờ đây, khi những "bóng ma" quá khứ đã bị xua đuổi, Pháo thủ đã sẵn sàng cho chương cuối cùng của hành trình tìm kiếm "Chén Thánh".

Tin cùng chuyên mục