Ba tuần trước, Arsenal ngã gục ở Villa Park theo cách tàn nhẫn nhất có thể. Bàn thắng ở phút 95 của Emi Buendía khiến họ mất điểm trong khoảnh khắc cuối cùng, đánh dấu thất bại thứ hai của mùa giải và chấm dứt chuỗi bất bại kéo dài từ tháng 9. “Thật tàn nhẫn,” Arteta nói. “Nhưng chúng tôi đã học được điều gì đó từ cách thua ấy”. Đêm nay, ở Emirates, ông muốn học trò trả lại món nợ đó — không chỉ bằng ba điểm, mà bằng sự thống trị tuyệt đối.
“Chúng tôi muốn mọi đối thủ đến đây đều phải chịu đựng”
Câu nói ấy của Arteta tóm gọn tinh thần của Arsenal hiện tại. Trong ba trận sân nhà gần nhất (gặp Wolves, Crystal Palace và Brighton), họ tung ra 65 cú sút nhưng chỉ ghi được 5 bàn — và bốn trong số đó là… phản lưới nhà của đối thủ. Có thể họ chưa sắc sảo, nhưng điều Arteta muốn là cảm giác ngột ngạt mà đối thủ phải chịu ở Emirates: cường độ, áp lực, sự kiên nhẫn đến tàn nhẫn. “Chúng tôi muốn họ đau khổ,” ông nhấn mạnh. “Và rồi họ sẽ mắc sai lầm”.
Trong khi hàng công vẫn phung phí, Arsenal lại thắng sáu trận sân nhà liên tiếp – chuỗi dài nhất kể từ năm 2022. Dưới Arteta, họ có thể chưa đạt đến độ hoàn hảo của Manchester City, nhưng đã học được cách bóp nghẹt đối thủ bằng cấu trúc.
Nhưng đối thủ của họ tối nay không dễ chịu. Aston Villa của Unai Emery đang viết lại lịch sử: 11 trận thắng liên tiếp, cân bằng kỷ lục tồn tại hơn 100 năm, và chỉ kém Arsenal 3 điểm. Từ vị trí thứ 18 sau 5 vòng đầu mùa, Emery đã biến đội bóng này thành một cỗ máy thắng lợi, thu về 36 điểm trong 12 trận – nhiều hơn bất kỳ đội nào tại Premier League cùng giai đoạn.
Ollie Watkins – người đã ghi bốn bàn trong năm lần làm khách tại Emirates – trở thành nỗi ám ảnh cho hàng thủ Arsenal. Phía sau anh, Douglas Luiz và John McGinn đang đạt phong độ cao, trong khi hệ thống 4-2-2-2 của Emery tỏ ra cực kỳ hiệu quả khi pressing tầm trung. Dẫu vậy, Villa sẽ thiếu Matty Cash và Boubacar Kamara (treo giò), điều có thể khiến họ tổn thương trước một Arsenal vốn khai thác biên rất mạnh.
Ký ức, sự trả thù và cái bóng của Emery
Unai Emery trở lại Emirates lần thứ ba kể từ ngày rời đi. Ông chưa từng thua ở hai lần gần nhất – thắng 2-0 và hòa 2-2 – và đang hướng đến kỷ lục ba trận bất bại liên tiếp trước đội bóng cũ.
Nếu làm được, đó sẽ là minh chứng rõ nhất rằng ông đã hoàn thiện bản thân từ chính thất bại tại Arsenal.
Dù HLV Unai Emery khẳng định còn quá sớm để nói về cuộc đua vô địch, Arteta tin rằng vị trí của Villa hoàn toàn xứng đáng đặt họ vào cuộc chiến ngai vàng. “Họ xứng đáng ở đó”, HLV Arsenal nói. “Hãy nhìn những gì họ đang làm, sự ổn định dưới thời Unai. Họ hoàn toàn đáng nhận sự công nhận đó.”
Arsenal có thể đón chào sự trở lại của Gabriel, nhưng vẫn lo ngại tình trạng của Jurrien Timber và Riccardo Calafiori. Nếu hai hậu vệ này không kịp bình phục, Declan Rice sẽ tiếp tục dạt sang cánh phải – một giải pháp khẩn cấp nhưng mang lại sự cân bằng. Trên hàng công, Arteta cần nhiều hơn từ Gabriel Jesus – người ghi bàn duy nhất trong 5 trận gần đây – và Bukayo Saka, đang bị đối phương phong tỏa ngày càng chặt. Điểm sáng là Eberechi Eze, bản hợp đồng mới, người từng ghi dấu ấn ở cả 4 trận sân nhà gặp Villa khi còn khoác áo Crystal Palace (2 bàn, 3 kiến tạo).
Trận đấu này không chỉ là cuộc đua điểm số, mà là cuộc va chạm giữa hai trường phái: Arteta – kiểm soát bóng và kiểm soát cảm xúc, pressing toàn diện để “bẻ gãy” đối thủ. Emery – phản công chính xác và lạnh lùng, tận dụng từng sai sót nhỏ để trừng phạt. Tuy nhiên, Aston Villa sẽ thiếu vắng hai trụ cột quan trọng là Matty Cash (treo giò) và Boubacar Kamara (chấn thương), đây là điểm yếu mà Arsenal có thể khai thác.
Theo mô hình của máy tính Opta, Arsenal thắng 59,7%, Villa thắng 19,2%, còn hòa là 21,1%.
Nhưng con số không thể đo được cơn khát trả thù đang bùng cháy ở Emirates. Nếu Arsenal ghi bàn sớm, họ đủ khả năng “nghiền” Villa bằng nhịp pressing và sự chủ động toàn diện. Nhưng nếu Emery kéo trận đấu về thế giằng co, mỗi pha phản công của Watkins hay Bailey đều có thể kết liễu trận đấu.