Sự cầu toàn của Arteta: Định mệnh chỉ là kẻ về nhì trước những người dám vươn tới vinh quang

Arsenal của Mikel Arteta đã thể hiện một lối chơi thận trọng, kín kẽ và ngại rủi ro trong trận đấu với Liverpool, và họ đã phải trả giá cho sự thiếu mạo hiểm này. Để rồi Mikel Arteta chứng kiến lịch sử lặp lại tại Anfield, nơi một màn trình diễn đầy hứa hẹn lại kết thúc bằng cơ hội bị bỏ lỡ.

Sự cầu toàn của Arteta: Định mệnh chỉ là kẻ về nhì trước những người dám vươn tới vinh quang

Ngày 31-8-2025, Arsenal bước vào trận đấu tại Anfield với một lối chơi chắc chắn, kỷ luật nhưng thiếu đi sự bùng nổ. Đội bóng của Arteta đã kiểm soát trận đấu trong nhiều thời điểm, nhưng lại giống như một chính trị gia đang trả lời phỏng vấn trực tiếp trên truyền hình: chỉ nói những điều an toàn, không mạo hiểm, tin rằng nếu không có gì xảy ra thì kết quả tốt sẽ đến. Đây là một phiên bản cao cấp của sự cầu toàn: giữ vững phòng tuyến, chờ đối thủ tự mắc sai lầm.

Từ đầu trận, Arsenal đã chơi với thông điệp: “Muốn đánh bại chúng tôi hôm nay ư? Phải có điều gì đó thật đặc biệt!” Nhưng vấn đề là, đôi khi điều đặc biệt thực sự xảy ra. Trớ trêu thay, trong một trận đấu đầy toan tính và di chuyển ngang, bàn thắng duy nhất lại đến từ một khoảnh khắc cực kỳ trực diện.

Không phải ngẫu nhiên, đó là sự tận dụng cơ hội một cách tuyệt vời. Dominik Szoboszlai, với cú sút phạt tuyệt đẹp, đã định đoạt trận đấu. Anh đứng trước quả bóng, không che giấu ý định, không đánh lừa, chỉ đơn giản là tuyên bố: “Quả bóng này sẽ bay thẳng vào lưới.” Và anh đã làm được, với sáu bước chạy đà, đưa bóng vượt qua hàng rào, cong và chìm vào góc cao khung thành, vượt qua bàn tay với của David Raya.

HLV Arteta sau trận đấu gọi đó là khoảnh khắc thiên tài, điều không thể lường trước. Thực tế, bóng đá luôn bị chi phối bởi những câu chuyện kết quả. Tại sao không cố gắng giành chiến thắng, Mikel? Tại sao không ghi bàn, không tạo ra một bữa tiệc bóng đá phóng khoáng, nắm bắt cơ hội và khiến tất cả phải trầm trồ? Nhưng thể thao luôn gửi đi những thông điệp. Đây là một trận đấu tuyệt vời cho Arne Slot, người đã biến Szoboszlai thành một hậu vệ phải đầy chất lượng, người đã giúp Liverpool giành chiến thắng quan trọng ở những phút cuối trong hai trận liên tiếp.

Trong khi đó, Arsenal để lại cảm giác tiếc nuối vì bỏ lỡ cơ hội. Anfield ngập trong ánh nắng cuối hè, mặt cỏ xanh mướt hoàn hảo. Arsenal mở màn bằng những đường chuyền tìm vị trí, kiểm soát trận đấu một cách chắc chắn. Họ chọn đội hình thận trọng với ba tiền vệ trung tâm mạnh mẽ, đối đầu với cặp đôi mạo hiểm hơn của Slot là Gravenberch và Mac Allister. Arsenal như một cơn bão ở tuyến giữa, giành ưu thế về số lượng.

Nhưng rồi, chẳng có gì xảy ra. Cơ hội đã mở ra, nhưng không ai dám lao qua cánh cửa đó. Szoboszlai, vốn không phải hậu vệ phải chuyên nghiệp, thiếu đi những phản xạ phòng ngự tự nhiên. Anh hẳn đã rất vui khi đối đầu với Gabriel Martinelli, người chỉ mang đến một thử thách duy nhất: chạy thẳng. Martinelli không được chọn vì khả năng ghi bàn, mà vì tốc độ và khả năng di chuyển. Anh giống như một chiếc xe chạy đường dài, an toàn nhưng không tạo đột biến. Phút thứ chín, Martinelli dẫn đầu một pha phản công bốn đánh ba, nhưng chỉ giữ bóng tới đường biên ngang, đảm bảo “chúng ta chắc chắn không thủng lưới từ pha này”. Liệu đây có phải cách để vô địch? Một cầu thủ chạy cánh siêu nhanh chỉ dành 90 phút để chạy qua lại bên lề?

Arsenal có những điểm mạnh khác. Noni Madueke, một cầu thủ chạy cánh phải, dường như có thể khai thác Milos Kerkez, nhưng anh không nhận đủ bóng, không được cung cấp bóng nhanh chóng. Ở trung tâm, Arteta mang đến Anfield một trung phong mạnh mẽ, Viktor Gyökeres, người có thể làm khó Virgil van Dijk – một Van Dijk càng ít bị quấy rầy, Liverpool càng mạnh. Nhưng Gyökeres chỉ chạm bóng hai lần trong nửa giờ đầu, vật lộn với Ibrahima Konaté mà không tạo ra đột phá. Arsenal kiếm được năm quả phạt góc, nhưng Declan Rice lại thực hiện chúng một cách thiếu chính xác.

Trong khi đó, Liverpool chơi không quá ổn định, nhưng họ biết tận dụng khoảnh khắc. Khi Curtis Jones vào sân, Liverpool tìm thấy khoảng trống ở cánh của Mo Salah. Arteta đã đúng khi tung Martin Ødegaard và Eberechi Eze vào sân, nhưng lúc này căng thẳng đã giảm. Liverpool trông như đội duy nhất có thể giành chiến thắng.

Gọi đây là một cơ hội lớn bị bỏ lỡ có lẽ không hoàn toàn công bằng. Đúng hơn, đó là sự thất bại trong việc cố gắng hết sức để biến nó thành cơ hội. Arsenal hài lòng với sự cân bằng được kiểm soát, một thứ bóng đá thiếu lửa và rủi ro. Kết quả 0-1 không chỉ là một thất bại sát nút, mà còn mang theo cảm giác né tránh khoảnh khắc quyết định, khi cơ hội đã ở ngay trước mắt.

Tin cùng chuyên mục