Asian Cup 2004

Chân dung 4 đội hạt giống ở 4 bảng

Ngày 17-7, VCK Asian Cup sẽ khai mạc tại Trung Quốc. Không có nhiều những “ông lớn” nhưng 4 đội hạt giống ở 4 bảng có những thế mạnh và tham vọng riêng...
Chân dung 4 đội hạt giống ở 4 bảng

Ngày 17-7, VCK Asian Cup sẽ khai mạc tại Trung Quốc. Không có nhiều những “ông lớn” nhưng 4 đội hạt giống ở 4 bảng có những thế mạnh và tham vọng riêng...

  • Bảng A: Trung Quốc - mục tiêu là chiếc cúp vô địch
Đội trưởng Hidetoshi Nakata (trái) không thể cùng Nhật Bản dự Asian Cup.

Đội trưởng Hidetoshi Nakata (trái) không thể cùng Nhật Bản dự Asian Cup.

Có lẽ chưa bao giờ như lúc này người hâm mộ Trung Quốc lại đặt kỳ vọng nhiều vào đội nhà đến thế. họ đang mong chờ vào chiếc Cúp mà đã gần 5 thập niên qua bóng đá nước này chưa thể vươn đến. “Thiên thời, địa lợi, nhân hòa”, đó là tất cả những lợi thế có thể giúp họ thực hiện giấc mơ vô địch.

Khả năng giành quyền lọt vào tứ kết của họ được đánh giá khá cao nhất ở bảng A, bởi vì những đối thủ của đội chủ nhà thuộc dạng thường thường như Bahrain, Qatar và Indonesia. Để tiêm thêm liều doping tinh thần cho các học trò HLV Arie Haan tự tin nói: “Chúng ta đang có ưu thế nhưng vấn đề là các bạn cần phải xác định và triển khai điều đó thật hiệu quả một cách có khoa học. Tôi tin tưởng tuyệt đối vào đội hình hiện có”.

Được biết, thành phần của tuyển Trung Quốc được dẫn dắt bởi những cầu thủ nhiều kinh nghiệm như tiền đạo Hao Hai Dong, hậu vệ Sun Jihai và Li Weifeng. đáng tiếc là tiền vệ Li Tie, cầu thủ khoác áo CLB Everton (Anh) không thể có mặt do chấn thương. Tóm lại, theo HLV Haan thì Trung Quốc đặt quyết tâm có mặt ở trận chung kết. Với những ưu điểm trên, họ có khả năng lắm chứ!

  • Bảng B: Ả Rập Saudi nhắm đến ngôi vô địch lần thứ tư

Với 3 lần vô địch tại các kỳ Asian 1984, 1988 và 1996 và 2 lần á quân (1992 và 2000), tuyển Ả Rập Saudi được xem là đội bóng giàu thành tích nhất ở giải đấu này. Nhưng sẽ có ít ai ngờ rằng họ là 1 trong những đội tham dự giải muộn nhất (lần đầu tiên tại Asian 1976).

Với thế hệ cầu thủ “vàng” như thủ lĩnh Sami Al Jaber, Al Temyat, Saeed Owairan và Al Daeyea, đội bóng Tây Á này đang nung nấu quyết tâm trở thành đội bóng đầu tiên vươn đến thành tích lần thứ tư vô địch Asian Cup. Dù luôn được giới nhận định xếp vào hàng ngũ ứng cử viên vô địch, nhưng HLV Gerara Val Der Lem vẫn khá khiêm tốn: “Các chân sút của tôi như cần phải tận dụng tốt hơn nữa các cơ hội, nhất là trước các đối thủ đáng gờm tại vòng đấu bảng như Iraq, Turkmenistan và Uzbekistan”.

  • Bảng C: Hàn Quốc với đòn tung hỏa mù

Đệ tứ anh hào của bóng đá thế giới tại World Cup 2002 luôn là một trong những thế lực mạnh trong khu vực. tuy gần đây họ có gây đôi chút thất vọng, nhưng mọi thứ đã có dấu hiệu tiến triển hơn kể từ khi LĐBĐ nước này bổ nhiệm HLV Jo Bofrere (Hà Lan). Với sự am tường về bóng đá, cựu HLV tuyển Nigeria này tự tin tuyên bố ngay sau ký hợp đồng 2 năm.

“Tôi đến đây để truyền thụ luồng gió mới vào đội tuyển. các bạn sẽ được chứng kiến lối đá tấn công đẹp mắt cũng như phòng thủ hiệu quả của đội tuyển, nhưng mọi thứ đều cần có thời gian. với chỉ hơn 3 tuần làm việc, bạn không thể đòi hỏi tôi phải mang Cúp về. Hơn nữa, mục tiêu tối thượng của chúng tôi là giành suất có mặt tại World Cup 2006”.

Có thể đây là chiêu “tung hỏa mù” nhằm đánh lạc hướng đối thủ bởi không ai nghĩ rằng đã 44 năm đợi chờ danh hiệu (Hàn Quốc 2 lần vô địch tại các kỳ Asian 1956 và 1960), họ chỉ tham dự cho có lệ vì danh sách mà HLV Bofrere đưa đến Trung Quốc lần này có cả những cầu thủ thượng hạng của bóng đá nước này như: Ahn Jung Hwan, Park Ji Sung và Seol Ki Hyeon. Vắng mặt đáng tiếc nhất là đội trưởng Yoo Sang Chul và Song Chong Gug được điều động sang làm nhiệm vụ cho đội tuyển Olympic.

  • Bảng D: Nhật Bản - thách thức cho “Pele trắng”

Mặc dù giải vô địch châu Á (Asian Cup) đã có từ năm 1956, nhưng mãi đến năm 1988 Nhật Bản mới lần đầu tiên góp mặt và họ đã phải nhanh chóng xách vali về nước sớm. Tuy nhiên, chỉ 4 năm sau (1992), trên sân nhà, bóng đá xứ phù tang đã thể hiện một phong thái mới để thẳng tiến đến ngôi vô địch sau khi hạ Ả Rập Saudi ở trận chung kết trong sự thán phục của những “đại gia” như Iran (3 lần VĐ), Hàn Quốc (2 lần). Nhưng đáng tiếc thay họ không thể bảo vệ vương miện ấy tại Asian Cup 1996.

Asian Cup 2000, một lần nữa Nhật Bản lên ngôi nhờ vào một thế hệ vàng cùng với nhà cầm quân lỗi lạc Philipe Trousier, người đã đưa Nhật Bản lần đầu tiên lọt vào vòng 1/16 tại World Cup 2002. Khi P.Troussier nói lời chia tay với Nhật Bản để chuyển sang nắm tuyển Qatar, đó cũng là thời điểm “Pele trắng” biệt danh của HLV Zico đến tiếp quản đội và ngay tức khắc, mục tiêu đầu tiên của vị HLV người Brazil này đề ra là “bảo vệ chức vô địch”.

Để thực hiện điều đó, ông Zico đã phát lệnh triệu tập 30 tuyển thủ từ tháng 6-2004. Đáng tiếc vào giờ chót, hàng loạt hảo thủ như tiền vệ đội trưởng Hidetoshi Nakata, Junichi Inamoto (chấn thương), tiền đạo Shinji Ono và Naohiro Takahara được đem tăng cường cho đội tuyển Olympic dự Athens 2004 nhưng không vì thế mà sức mạnh của họ suy giảm bởi trong đội hình dự giải lần này vẫn còn đó những Nakamura, Yanagasiwa, Kawaguchi.

Khá tự tin, HLV Zico tuyên bố sau khi cùng đội đoạt Kirin Cup 2004: “Asian Cup là ngày hội đỉnh cao của bóng đá châu Á, tất nhiên chúng tôi luôn muốn trở thành đội bóng số 1 như đã từng làm 2 lần trước. Nhật Bản đến Trung Quốc là để bảo vệ danh hiệu”.

PHẠM LINH  (tổng hợp)

Tin cùng chuyên mục