Điểm yếu đó nằm ở sự mạo hiểm cố hữu. Lối pressing tầm cao và hàng thủ dâng cao giúp Barca chiếm ưu thế chủ động, nhưng chỉ cần một mắt xích vận hành sai nhịp, hệ thống có thể đổ vỡ chỉ trong vài giây. Những tình huống phản công nhanh hay các đường chuyền vượt tuyến thường xuyên khiến họ chao đảo. Mùa này, Barca đã để lọt nhiều “cơ hội lớn” hơn hầu hết các đội hàng đầu châu Âu – con số phản ánh một rủi ro chiến thuật có tính hệ thống. Nói ngắn gọn: họ đẹp mắt, tấn công cuốn hút, nhưng dễ bị tổn thương.
Vấn đề pressing và chấn thương
Sự hiệu quả trong pressing của Flick dựa trên tính liên tục và những phản xạ tự động giữa các tuyến. Khi thiếu nhân sự, mọi thứ dễ trở nên lạc nhịp. Chấn thương khiến cường độ và độ chính xác của pressing giảm rõ rệt: trung bình Barca giành lại bóng ở phần sân đối phương ít hơn mùa trước.
Raphinha – người hiểu rõ khi nào cần lao lên và khi nào nên giữ vị trí – là mắt xích then chốt. Vắng anh, Barca đánh mất điểm cân bằng trong chuyển trạng thái. Lamine Yamal, Fermín López hay Gavi đều từng vắng mặt, khiến Flick phải xoay vòng và đánh đổi sự ổn định. Hệ quả là nhiều pha pressing “rỗng”: cầu thủ lao lên nhưng để lại khoảng trống phía sau, tạo cơ hội cho đối thủ phản công.
Marcus Rashford được sử dụng linh hoạt ở nhiều vị trí, nhưng anh vẫn đang thích nghi với yêu cầu pressing và nhịp di chuyển của hệ thống Flick. Trong khung gỗ, chấn thương của Joan García cũng ảnh hưởng không nhỏ: anh từng là “thủ môn quét” đáng tin cậy, kiểm soát không gian sau lưng hàng thủ cao. Khi thay bằng cựu binh Szczesny, khả năng phát động và phân phối bóng từ tuyến dưới giảm sút, làm Barca mất nhịp trong những pha triển khai.
Cách để làm tổn thương Barcelona
Những đội từng khiến Barca chao đảo đều khai thác điểm yếu cấu trúc của họ. Khi không thể duy trì nhịp phối hợp 10+ đường chuyền, Barca dễ sụp đổ. Trong ba trận họ gặp khó mùa này – hòa Rayo Vallecano, thua PSG và Sevilla – số chuỗi phối hợp dài giảm mạnh. Khi bị pressing liên tục, đội bóng của Flick không còn khoảng trống để thiết lập trật tự chiến thuật.
Raphinha là nhân tố có thể xoay chuyển tình thế. Khi anh ra sân, Barca có thêm hướng tấn công vượt tuyến, giải tỏa áp lực và giữ cho pressing có mục tiêu rõ ràng. Anh hiểu cách “mở khóa” cấu trúc phòng ngự đối phương bằng cả bóng dài lẫn di chuyển vào trung lộ. Nếu kịp trở lại trong trận El Clasico, Raphinha sẽ là nhân tố chiến thuật lớn nhất.
HLV Sevilla Matías Almeyda từng nói: “Ngồi chờ Barca chỉ khiến bạn thua”. Sevilla sau đó thắng 4-1 bằng cách pressing quyết liệt, không cho Barca thiết lập nhịp. PSG làm điều tương tự. Khi đội bóng của Flick bị cắt đứt chuỗi phối hợp, cấu trúc sụp đổ như hiệu ứng domino.
Quyết định lớn của Xabi Alonso
Mùa trước, Barca áp đảo Real: thắng cả bốn trận El Clasico, ghi nhiều hơn 15 bàn và pressing hiệu quả gấp đôi. Nhưng dưới thời Xabi Alonso, Madrid đã khác – chắc chắn, thực dụng và cân bằng hơn.
Alonso không yêu cầu hàng công phòng ngự cực đoan, nhưng ông khiến toàn đội di chuyển đồng bộ và chia sẻ trách nhiệm. Jude Bellingham giờ pressing có tính toán hơn, không còn tự mình lấp mọi khoảng trống. Madrid muốn kiểm soát bóng, buộc đối thủ lùi sâu rồi đánh vào những khe hở, đồng thời pressing phản công ngay sau khi mất bóng.
Sau thất bại 2-5 trước Atlético, Alonso nhiều khả năng sẽ điều chỉnh: vừa duy trì cường độ, vừa tránh sa vào “trò chơi tốc độ” của Flick. Real có thể chọn cách pressing có chọn lọc, hướng đối thủ vào khu vực bẫy rồi phản công nhanh. Nhưng nếu họ lùi quá sâu, Barca sẽ chiếm toàn bộ không gian và dồn ép.
El Clasico vì thế không chỉ là cuộc so tài giữa hai triết lý, mà là bài kiểm tra ranh giới của sự mạo hiểm. Flick trung thành với hàng thủ cao; Alonso cần quyết định liệu ông sẽ đối đầu trực diện, hay chờ Barca tự mắc bẫy trong chính nhịp độ mà họ tạo ra.
--
⚙️ 3 yếu tố quyết định trận Clásico
1. Tình trạng thể lực của RaphinhaNếu cầu thủ người Brazil đủ thể lực đá chính, Barca sẽ có “van xả” khi bị pressing, đồng thời tăng độ sắc sảo trong các pha tấn công biên. Nếu không, Flick buộc phải tái cấu trúc toàn bộ pressing.
Real dưới thời Alonso pressing chọn lọc, tập trung vào các “trigger zones” – đặc biệt ở hành lang trong. Nếu khóa được trục Busquets–Pedri–Yamal, Barca sẽ khó triển khai bóng từ tuyến một.
Hàng phòng ngự dâng cao là điểm yếu rõ rệt. Vinícius hoặc Rodrygo có thể khai thác khoảng 20–30 mét phía sau trung vệ, nơi thủ môn Szczesny thường chậm ra cản phá.