Sáng thứ bảy 4-3-2006, tôi cùng thiếu úy cảnh sát điều tra Sơn Hải, Cục C14 đến trại giam T16 để làm thủ tục gặp gỡ hai cựu tuyển thủ quốc gia –Văn Quyến và Quốc Anh - nhưng sau khi đi lòng vòng một lúc thì buộc phải trở về Hà Nội vì thiếu ý kiến và chữ ký của Cục trưởng C16, Thiếu tướng Trần Văn Nho. Sáng 6-3-2006, thứ hai, chúng tôi trở lại trại giam T16...
° PV: Khi nghe lệnh bắt, Quyến nghĩ đến ai trước tiên?
° Nghĩ đến mẹ. Mẹ là người yêu thương, tin cậy nhiều nhất nhưng cháu đã làm mẹ đau khổ. Quyến cũng nghĩ đến người hâm mộ và cũng đau khổ vì đã đánh mất lòng tin của quá nhiều người dành cho mình. Suốt những tháng qua, nằm trong trại giam cháu khó ngủ lắm. Nằm suy nghĩ lung tung, nghĩ đến mùa đông giá lạnh như thế này ở quê nhà chắc mẹ sẽ lạnh hơn và buồn lắm vì con. Nghĩ đến tương lai mình sẽ ra sao sau khi được ra trại…
° Quyến là cầu thủ có tiếng gan lì, vậy khi ngồi trên xe chở từ C14 lên trại giam T16, Quyến có sợ không?
° Ai lại không sợ bị ở tù chứ cô. Cháu sợ lắm. Và suốt con đường dài cháu lơ mơ không thể nghĩ gì liên tục được. Cháu nghĩ đến mẹ. Không biết mẹ cháu sẽ ra sao khi biết cháu bị bắt giam? Và cháu biết mình đã đánh mất tất cả rồi! Tương lai mình sẽ ra sao? Cháu… (im lặng thật lâu và khóc).
![]() |
Im lặng và ray rứt rất lâu khi nghĩ về mẹ và những ngày vàng xưa. |
Cháu bắt đầu vào đây ngày 26-12-2005. Hơn hai tháng qua, cháu có nhiều thời gian để nghĩ lại. Lúc xảy ra sự việc, cháu còn trẻ suy nghĩ chưa chín chắn, cứ nghĩ việc làm của mình không có gì ghê gớm lắm. Bây giờ, cháu chỉ mong được ra và được làm lại từ đầu, nỗ lực để có thành tích xóa đi nỗi ám ảnh mình đã gây ra.
° Đánh mất niềm tin của mẹ và làm mất niềm tin của người hâm mộ cả nước, cái nào khiến Quyến đau khổ, ray rứt hơn?
° Mất niềm tin của mẹ hay người hâm mộ đều đau khổ và ray rứt, nhưng sự mất mát ấy khác nhau. Mẹ đã tin cậy vào mình quá nhiều, bây giờ bị thất vọng bởi đứa con duy nhất của mình, chắc mẹ đau khổ lắm.
Với người hâm mộ, để có được niềm tin yêu của mọi người cháu đã nỗ lực hết mình, nhưng giờ đây không biết bao giờ mới lấy lại được.
° Trước mỗi trận đấu, toàn đội tuyển bao giờ cũng đặt tay lên tim mình để hát Quốc ca, nhưng ngay sau đó, Quyến lại làm việc mà nhiều người cho rằng Quyến và số cầu thủ trẻ khác bán độ đã “bán rẻ Tổ quốc”. Lúc dàn xếp tỉ số trong trận VN gặp Myanmar, Quyến có nghĩ đến ngày hôm nay?
° Thật sự cháu không bán rẻ Tổ quốc đâu. Nếu như dàn xếp để Việt Nam thua Myanmar hay Philippines, thì cháu không xứng đáng khi đặt tay lên tim hát quốc ca. VN vẫn thắng cơ mà, nhưng chỉ là thắng 1 trái thôi. Khi ấy cháu chỉ nghĩ đơn giản là VN vẫn thắng, nhưng thắng ít, chứ nếu bên… ấy (bên móc độ) yêu cầu để VN thua nước khác, cháu sẽ không làm đâu. Khi nghe dàn xếp tỉ số, cháu chỉ nghĩ giống như đánh bạc chơi vậy thôi và không bao giờ nghĩ sẽ có ngày hôm nay. Biết ghê… thế này không dám làm đâu.
° Vậy trước kia Quyến có hay đánh bạc?
° Không có. Cháu chỉ thích chơi game và nghe nhạc. Cháu còn trẻ nên thích nhạc trẻ và thích ca sĩ Đan Trường thôi.
° Bây giờ Quyến mong điều gì nhất và sợ điều gì nhất?
° Cháu mong được ra khỏi đây và đừng bao giờ phải trở lại. Là người đàn ông, có làm thì phải dám chịu. Cháu muốn nói lời xin lỗi đến các chú trong Liên đoàn Bóng đá, xin hãy giảm nhẹ hình thức kỷ luật cho cháu và các bạn cầu thủ lỡ sai phạm để chúng cháu có cơ hội làm lại từ đầu. Cháu muốn nói lời xin lỗi đến mẹ, đến người hâm mộ cả nước và xin hãy tha thứ cho lỗi lầm của cháu. Xưa, đi đến đâu, khi đá một trận hay thì người hâm mộ dù lạ dù quen cũng gọi điện thoại chúc mừng cháu. Bây giờ… đánh mất rồi, cháu biết là tìm lại rất khó. Nhưng cháu sẽ cố, nếu cho cháu cơ hội.
° Nếu không được trở lại sân cỏ, Quyến sẽ làm gì?
° Cháu chưa nghĩ được mình sẽ làm gì. Nhưng cháu còn trẻ, cháu sẽ phải tìm việc làm để sống có ích. Nhưng cháu mong mình sẽ được trở lại sân cỏ. Nếu được làm lại từ đầu cháu sẽ không bao giờ dính dáng đến bất kỳ tiêu cực nào và đã ra sân là sẽ đá thật tốt để lấy lại những gì đã mất.
° Những dịp 8-3 trước đây, Quyến thường tặng mẹ quà gì?
° Mọi năm, cháu gửi tặng mẹ điện hoa và những lời chúc mừng qua điện thoại. Năm nay, con ở đây làm được gì. Xin nhờ Báo Sài Gòn Giải Phóng cho con được nói lời chúc mừng đến mẹ, mong mẹ giữ gìn sức khỏe, đừng buồn và đừng suy nghĩ nhiều quá khiến đau ốm mẹ nhé.
° Quyến hẳn đang ray rứt và hối tiếc vì việc làm dại dột của mình. Nếu được nói với các cầu thủ trẻ, Quyến sẽ nói gì? Và Quyến sẽ nói gì với người hâm mộ?
° (Im lặng rất lâu) Mong các cầu thủ trẻ như tôi hay ít tuổi hơn tôi hãy đá thật tốt và đừng nghĩ ngợi gì đến chuyện dàn xếp tỉ số. Các bạn hãy giữ vững lập trường của mình đừng để bị lôi kéo vào con đường tôi đã đi để không bị đồng tiền làm khổ và bị mất tất cả như tôi bây giờ. Với những người hâm mộ ở quê nhà và cả nước, xin cho Quyến được nói lời xin lỗi chân thành nhất và xin hãy tha thứ.
° Nếu cho một điều ước, Quyến ước gì?
° Cháu thèm tất cả, nhưng thèm hơn hết và thèm nhất là được tự do. Và nếu được ước - cháu ước sẽ được làm lại từ đầu… (Khóc)
***
Quyến còn nói nhiều điều, nhiều chuyện khác, nhưng trong tất cả các câu trả lời, Văn Quyến đều nhắc đi nhắc lại cụm từ - xin hãy tha thứ và cho Quyến được làm lại từ đầu!
Phạm Thục
Kỳ sau: Quốc Anh và cơn mộng dữ
Các tin, bài viết khác
-
Làm thế nào gỡ rối cho Man United: Mua Casemiro hay Aubameyang?
-
Chủ nhà Campuchia sẽ bán bản quyền truyền hình SEA Games 32
-
Lê Quang Liêm thua trận đầu tiên cờ nhanh trước đại kiện tướng người Mỹ
-
Van Dijk nói Darwin Nunez phải kiểm soát bản thân để tránh thẻ đỏ
-
YouTuber Jake Paul: UFC chưa bao giờ tăng lương các võ sĩ, Thomas Tuchel có thể KO Antonio Conte
-
LĐBĐ Ấn Độ bị FIFA đình chỉ hoạt động, ĐT Ấn Độ lỡ dịp gặp ĐT Việt Nam
-
Đặng Văn Lâm ra mắt các đồng đội trên sân Quy Nhơn
-
Lần đầu tiên sau nửa thế kỷ, Serie A không có trận hòa ngày đầu mùa
-
Western & Southern Open: Daniil Medvedev muốn Novak Djokovic ở US Open, nhưng phải lo thân trước đã
-
Các kình ngư Huy Hoàng, Hưng Nguyên, Quang Thuấn, Thanh Bảo tháng 11 về nước dự Đại hội thể thao toàn quốc