Để tôi kể cho các bạn nghe về tôi hồi bé, khá nhút nhát, tôi còn sợ ma nữa, mỗi khi đi ngủ tôi đều yêu cầu bố mẹ để đèn, kiểu như rằng nếu tắt đi thì con ma có thể xuất hiện từ bất cứ bóng tối nào tới để túm lấy tôi vậy, mỗi lần như vậy tôi lại quay mặt vào góc tường, hoặc chùm lấy chăn phủ kín đầu, mặc dù có khi lúc đó rất nóng. Tôi lại ngủ 1 mình nên lại càng sợ.
Về sau tôi biết rằng, nếu cứ quay lưng như thế thì mình còn không biết nó làm gì sau lưng mình, mỗi khi gặp ác mộng mà tỉnh dậy giữa đêm là mắt tôi lại chừng chừng nhìn ra bóng tối hoặc qua cánh cửa sổ ra phía ngoài sân. Tôi hiểu 1 điều rằng, nếu không nhìn vào nó, không biết nó ở đâu mình lại càng sợ hãi, chi bằng cứ đối diện nó xem thế nào.
Khi ấy tôi học cấp 1, lớn lên rồi thì chẳng còn sợ gì nữa nhưng tôi vẫn giữ cho mình 1 thói quen, gặp bất cứ điều gì thì cứ phải đứng lại mà nhìn thẳng vào nó, đối diện với nó, đó là điều duy nhất khiến tôi không sợ hãi.
Bây giờ tôi vẫn vậy, ngông nghênh, cao ngạo, tôi giữ cho mình sự tự tin đến mức thừa thãi, tôi thích vậy. Điều đó khiến tôi mạnh mẽ. Đa số những người chưa tiếp xúc, ít tiếp xúc đều cho rằng tôi là đứa tự tin 1 cách thái quá, đầy kiêu ngạo. Cũng đúng thôi, vì đó là hình tượng mà tôi muốn.
10 vòng đấu đầu tiên của Manchester City cũng vậy, thắng như chẻ tre, tôi lại càng ngông nghênh. Đó không phải mình nghĩ rằng mình mạnh, mà chỉ đơn giản để chống lại những áp lực mà tất cả đặt ra, khi mà bạn toàn thắng, thì cả thế giới nhìn vào bạn và họ sẽ tươi cười nếu bạn thất bại trận tiếp theo.

Tôi mong chờ 1 trận thắng thứ 11, nhưng tôi còn muốn thất bại, để vứt bỏ thứ áp lực mà cả thế giới đặt lên nữa cơ. Manchester City hòa trận đầu tiên, chấm dứt chuỗi toàn thắng 10 trận. Rồi thua trận tiếp theo, nhận lấy sự thất bại đầu tiên và hòa tiếp 1 trận để kéo dài chuỗi 3 trận bết bát. Đó không phải thứ hình ảnh tôi muốn thấy, nhưng đó lại là điều mà tôi chờ nó đến, khi bạn không đặc biệt, thì chả ai còn để ý tới bạn nữa. Khi ấy chẳng còn bất kỳ áp lực nào đặt lên vai của bạn, rồi cứ làm gì bạn cần, và mạnh mẽ tiến về phía trước.
Tôi cho rằng, thất bại không đáng sợ bằng việc không thể đứng lên sau thất bại, đó là điều mà tôi cần Manchester City thể hiện vào lúc này, ngã đủ rồi đấy, đứng lên thôi các chàng trai. Phải mạnh mẽ, phải kiêu ngạo, có vấp ngã đi chăng nữa đó chỉ là những khó khăn mà ta cần phải vượt qua trên con đường đi tìm chiến thắng mà thôi, những gì đến dễ dàng thì thường không ngọt ngào khi có được. Tôi mong chờ nhiều hơn thế.
Mà tôi thì lại tin vào những điều đặc biệt, tin vào một Manchester City ngạo nghễ trên sân cỏ. Chiến đấu với một niềm kiêu hãnh của những chiến binh khoác áo màu xanh.
#capheden #City #TheBlue #MCFCVN
Quỳnh Anh (tổng hợp)
Các tin, bài viết khác
-
Cộng đồng Fan Arsenal chung tay ủng hộ anh Chu Trường Giang
-
Đá Không Đánh FC hòa Chelsea SG All Stars 4-4 trong trận cầu thiện nguyện
-
Vua phủi Capdervilar đầu quân Văn Minh chinh chiến tại HPL-S6
-
Bình Hòa-TPK lần thứ 3 liên tiếp vô địch giải bóng đá Thành phố mới Bình Dương
-
Fan Chelsea sôi sục trước tin “Voi rừng” Drogba sẽ đến Việt Nam
-
Công Vinh lên kế hoạch tiếp cận bóng đá Học đường
-
Giải bóng đá Hội Doanh nghiệp TPHCM 2018
-
Giải bóng đá đường phố - SCG 2018
-
Giải bóng đá Thành phố mới Bình Dương - Cúp Becamex IDC 2018
-
Giải bóng đá phong trào BXTP Cần Thơ mở rộng 2018