Thằng nhỏ ở Nacogdoches

Trận bán kết đầu tiên của CONCACAF Gold Cup 2017, giữa tuyển Mỹ và tuyển Costa Rica đã bước vào hiệp đấu thứ 2 mà vẫn chưa có bàn thắng nào được ghi.
Ở thời điểm đó, các cầu thủ Costa Rica dường như đã mỏi mệt, không còn tích cực đeo bóng và đôi chân đã bắt đầu chậm lại, ý tưởng đã bắt đầu cạn dần. 

Trong giờ nghỉ giải lao giữa trận, HLV tuyển Mỹ – ông Bruce Arena, đã nói với “lão tướng” Clint Dempsey (năm nay đã 34 tuổi) rằng ông sẽ tung anh vào sân ở thời điểm đầu hiệp 2. Dempsey sau đó đã được tung vào sân ở phút thứ 66. Đến phút thứ 72, chỉ sau 4 phút hiện diện trên sân, Dempsey đã chứng tỏ năng lực của mình bằng một pha bóng “lả lướt” ở khu giữa sân trước khi tung ra cú chạm bóng đầy tinh tế bằng chân phải, bóng đi nhẹ nhưng rất hiểm, vừa vặn trôi “qua khe” giữa 2 hậu vệ Costa Rica, tạo điều kiện để Jozy Altidore phá tan bẫy việt vị, băng vào đối mặt với thủ thành Patrick Pemberten và bấm bóng mở tỷ số. Tuyển Mỹ đã có bàn thắng mở điểm. 

Nhưng chưa hết, phút thứ 83 của trận đấu, nhận trọng trách đá phạt hàng rào ở chếch bên phải vòng cấm địa khung thành của Costa Rica. Thay vì chọn phương án đá bóng bổng vượt qua hàng rào vào góc xa, bất ngờ Dempsey tung ra một cú đá vòng qua hàng rào để bay về góc gần, khiến thủ môn Pemberten bất ngờ, chỉ còn biết đổ người trong bất lực. Chỉ trong 2 pha bóng tinh tế, một cầu thủ 34 tuổi đã khiến tất cả những nỗ lực của Costa Rica đều đổ sông đổ biển, chưa hết, anh còn cân bằng được với thành tích ghi bàn mọi thời đại của Landon Donovan cho Tuyển Mỹ – 57 bàn. Đó chính là cầu thủ mới được HLV Arena triệu tập cho vòng đấu loại trực tiếp, cũng là người đã mâu thuẫn với ông thầy này ở một trận đấu Vòng loại World Cup hồi tháng 3, với người Mỹ, đó là một người anh hùng, một cầu thủ thông minh và tinh tế, nhưng với người dân ở Texas, anh chỉ đơn thuần là… một thằng nhỏ ở Nacogdoches.

Đó là hình ảnh mà những người dân Texas không bao giờ quên. Một thằng nhỏ luôn miệt mài chơi bóng trên lề phố, trên sân cỏ trơ bụi, miệt mài từ sáng cho đến tận khuya, với quyết tâm sắt đá, như thể không hề biết mệt mỏi. “Cậu nhỏ luôn rất tập trung, rất nhiệt huyết với từng đường bóng. Bóng đá, khi đó còn hơn cả một trò chơi đơn thuần. Và khi bạn trông thấy một thằng nhỏ nào đó được điều này dẫn dắt, ngay cả khi còn nhỏ xíu, đến khi trở thành một cậu trai trẻ, thật ngọt ngào khi biết rằng, thằng nhỏ đó đã gặt hái được thành công tốt đẹp”, bà Karen Swenson, một người bạn của gia đình Dempsey, và là mẹ của mấy đứa bạn đồng liêu của anh, là người chứng kiến anh trưởng thành và biết rằng từ những nỗ lực nhỏ bé,Dempsey sẽ làm được những điều vĩ đại, đã kể về “câu chuyện của thằng nhỏ ở Nacogdoches".

“Thằng nhỏ” đó giờ đã cao 1 mét 85, sở hữu kỹ thuật cá nhân rất tốt và một nhãn quan chiến thuật sắc bén. Chính Altidore, người được Dempsey kiến tạo bàn thắng, đã nhận xét: “Anh ấy luôn khiến các hậu vệ đối phương gặp vấn đề, anh ấy luôn khiến khoảng trống lộ ra, anh ấy là chàng trai có thể tạo ra sự khác biệt”. Còn Arena, khi lý giải nguyên do ông tung Dempsey vào sân, đã nói: “Chúng tôi cần chút kỹ thuật trong lối chơi ở khu vực 1/3 sân đấu cuối cùng, với kỹ năng chuyền bóng và dứt điểm hoàn hảo. Đương nhiên, đó là lý do cậu ấy được đề nghị vào sân”.

“Thằng nhỏ ở Nacogdoches” đang sống trong những ngày tháng tươi đẹp của cuộc đời!

Tin cùng chuyên mục