Roman Pavlyuchenko gia nhập FC Ararat Moskva - Giấc mơ Armenia

Khi mà Roman Pavlyuchenko – tiền đạo khét tiếng một thời của Sbornaya – gia nhập FC Ararat Moskva, nhiều người đã cảm thấy ngạc nhiên ghê gớm.
Roman Pavlyuchenko gia nhập FC Ararat Moskva - Giấc mơ Armenia

Nhưng điều khiến người ta ngạc nhiên hơn chính là sự xuất hiện của FC Ararat, đội bóng của cộng đồng người Armenia ở thành phố Moskva. FC Ararat được thành lập hồi đầu năm nay, là ý tưởng của cộng đồng người Armenia ở thành phố Moskva. Đến ngày 30-5-2017, FC Ararat đã được Liên đoàn Bóng đá Nga (RFU) cấp giấy phép để tham dự giải RPFL (Russian Professional Football League – giải hạng Nhì của nước Nga) ở mùa giải 2017-2018. Ngay khi nhận được quyền chơi ở RPFL, FC Ararat đã gây cú sốc lớn khi ký hợp đồng với 3 cựu tuyển thủ người Nga, đó là Marat Izmailov, Aleksey Rebko và đặc biệt, như chúng ta đã biết, đó là “sát thủ một thời”, người hùng Euro 2008, cựu cầu thủ của Tottenham Hotspur – Pavlyuchenko.

Bóng đá ở Armenia đang trong một tình trạng rất bấp bênh. Với những vấn đề về tài chính, tiền tệ, những khó khăn về mặt kinh tế, có rất nhiều CLB đã phải giải thể và giải bóng đá hàng đầu của quốc gia này, giải Ngoại hạng Armenia đã phải giảm thiểu số lượng đội bóng tham dự xuống chỉ còn… 6 đội, những đội bóng giành quyền tham dự đấu trường châu Âu thì bị thất thủ ngay từ vòng sơ loại đầu tiên. Ở đấu trường thuộc cấp độ tuyển quốc gia, đội tuyển Armenia ít khi tạo ra được dấu ấn đáng kể. Ở vòng loại Euro 2012, Armenia đã tiến lại rất gần cơ hội giành vé dự Vòng chung kết ở Ucraina và Ba Lan, nhưng cuối cùng chỉ xếp hạng 3 chung cuộc, thua đội xếp hạng 2 là CH Ailen 4 điểm. Lý ra, họ đã có thể đạt được một kết quả tốt hơn trong trận đấu cuối cùng thua CH Ailen với tỷ số 1-2, nếu trọng tài của trận đấu không có một quyết định gây tranh cãi khiến thủ môn Armenia bị đuổi, họ chỉ còn 10 người trên sân đấu ngay từ phút thứ 26. Điểm sáng gần như là duy nhất của làng bóng đá Armenia, chỉ có thể là chuyện Henrikh Mkhitaryan vẫn đang chơi ở đẳng cấp cao và được Jose Mourinho tín nhiệm cao ở trong màu áo của Quỷ đỏ Manchester United..

Tuy vậy, với sự ra đời của FC Ararat (không phải Ararat Yerevan – tiền thân là Spartak Yerevan, đội bóng đã từng thành danh dưới thời của Liên Xô cũ, và hiện đang dẫn đầu giải Ngoại hạng Armenia) ở Moskva, mọi thứ có thể thay đổi theo một chiều hướng mới, đầy tươi sáng. FC Ararat sẽ tham gia Bảng Trung tâm của RPFL (dành cho các đội bóng thuộc khu vực miền Bắc và miền Đông nước Nga) và được các chuyên gia đánh giá là đầy cơ hội thăng lên giải hạng Nhất (National Football League). Nguyên tắc, chỉ cần giành vị trí đầu bảng trung tâm, không cần phải thi đấu với các đội đầu bảng thuộc các bảng đấu còn lại như là Bảng phía Tây (dành cho các đội bóng thuộc khu vực miền Tây), Bảng Ural-Povolzhye (dành cho các đội bóng thuộc khu vực miền Nam và miền Đông của vùng Siberia), bảng phía Tây (dành cho các đội bóng thuộc khu vực còn lại của vùng Siberia), FC Ararat sẽ chính thức thăng hạng ở mùa sau. Tuy vậy, mục tiêu của FC Ararat không đơn thuần chỉ dừng lại ở đó. Với những đầu tư rất ấn tượng để mua về những cầu thủ dày dạn kinh nghiệm, mục tiêu của FC Ararat là càng sớm thăng lên giải Ngoại hạng Nga (Russian Football Premier League – RFPL) càng sớm càng tốt, và nếu điều đó xảy ra, họ sẽ làm nên lịch sử khi là đội bóng có gốc gác Armenia duy nhất thi đấu ở giải đấu hàng đầu nước Nga. Điều đó khiến cho FC Ararat càng trở nên hấp dẫn và thú vị để cho giới mộ điệu nói riêng và giới chuyên môn nói chung dành thời gian theo dõi.

Cái từ Ararat, đối với bất kỳ một người gốc Armenia nào, đều là một từ ngữ mang đến nhiều gợi ý. Ararat, đương nhiên là Ngọn núi Thánh và là biểu tượng quốc gia của Armenia, bất chấp việc ngày hôm nay, theo biên giới hiện thời, nó nằm trong lãnh thổ của Thổ Nhĩ Kỳ, nằm ở phía Tây của quốc gia này. Rất nhiều người tin rằng, Ararat chính là nơi yên nghỉ của Con tàu Noah nổi tiếng trong truyền thuyết của Kinh Thánh, và đã có rất nhiều người đổ rất nhiều tiền của và thời gian vào việc chứng minh chính xác điều này. Đối với những người Armenia đã rời khỏi quê nhà và tản mát ở khắp nơi trên thế giới, Ararat là thứ gì đó đại diện cho một thực thể, một lực lượng thống nhất, để mãi nhớ về quê nhà.

Còn đối với những người hâm mộ bóng đá Armenia, từ thế hệ ngày xưa đến thế hệ trẻ ngày nay, cái từ Ararat cũng gợi lên nhiều kỷ niệm về CLB thành công nhất, vĩ đại nhất và được truyền tụng nhiều nhất, đó chính là Ararat Yerevan ngày hôm nay. Dù hiện tại, Ararat không còn là một thế lực tối thượng ở giải Ngoại hạng Armenia, nhưng trong quá khứ, thời còn Liên Xô cũ, đây là một đội bóng rất nổi tiếng và là niềm tự hào của người Armenia trong một đất nước có rất nhiều dân tộc cùng sống chung với nhau dưới lá cờ đỏ búa liềm. Ararat ở thời điểm đó là một trong những đội bóng đáng gờm nhất của Liên Xô. Hai lần, trong các năm 1971 và 1976, họ đã giành vị trí Á quân ở giải đấu hàng đầu Liên bang Xô viết. Họ từng thua Dinamo Tbilisi lừng danh một thời của Gruzia trong các trận tranh Cúp quốc gia. Nhưng trong năm 1975, họ đã trở thành đội bóng số 1 của Liên Xô khi thắng cú đúp Vô địch quốc gia và Cúp quốc gia. Đó cũng là thời khắc ấn tượng nhất trong lịch sử của đội bóng.

Cũng trong năm 1975, họ đã lọt đến tứ kết của Cúp UEFA sau khi lần lượt đánh bại Viking Stavanger (Na Uy) với tổng tỷ số 6-2 sau 2 lượt trận đi về ở vòng 1 và thắng Cork Celtic của CH Ailen với tổng tỷ số 7-1 sau 2 lượt trận đi về. Tuy vậy, Ararat đã bị chận đứng ở tứ kết bởi Bayern Munich (khi đó là nhà ĐKVĐ giải) khi thắng 1-0 trên sân nhà nhưng lại thua 0-2 ở lượt về trên sân khách. Còn ở mùa giải tiếp theo, mùa giải 1975-1976, Ararat thậm chí còn có một trong những trận thắng đậm nhất trong lịch sử khi đánh bại Anorthosis Famagusta với tỷ số 9-0 ở lượt đi và hòa 1-1 ở lượt về. Dù vậy, họ đã bị loại bởi West Ham ở vòng 2…

Truyền thống oai hùng của Ararat ngày nào, chính là điều mà FC Ararat ngày hôm nay cũng rất muốn hướng đến, khi mà chính Ararat Yerevan cũng không còn đủ thực lực và tiềm năng để dựng lại những vinh quang, truyền thống và lịch sử như ngày xưa.

Những ngày tuyệt vời xa xưa của Ararat đã không còn. Nhưng đó là chuyện của Ararat ở đất nước Armenia. Còn một Ararat khác – FC Ararat Moskva – đang muốn chứng tỏ dấu ấn của người Armenia trên đất Nga vẫn chưa phai nhạt. Đó là lý do, ông Valeri Oganesyan, từng là Cựu Giám đống thể thao của FC Ural Yekaterinburg (đội bóng này hiện đang chơi ở RFPL), đã nỗ lực để đưa Ararat này trở thành một thế lực như Ararat thời xưa. Tất nhiên, chuyến hành trình từ giải Hạng nhì lên RFPL là một con đường đầy chông gai. Nhưng Oganesyan cũng đã chuẩn bị sẵn sàng với 3 bản hợp đồng đầy giá trị của những cựu tuyển thủ Nga. Dù đã lớn tuổi, cả 3 vẫn còn đẳng cấp để đưa FC Ararat vượt qua phần lớn chặng đường…

Được sự hỗ trợ của thủ thành Sergei Revyakin, một trong những người đã được mời chào thay thế vị trí của Igor Akinfeev một khi anh này hết nhiệm vụ với CSKA Moskva, nhưng giờ đây chấp nhận chuyển sang chơi cho FC Ararat dù phải xuống giải Hạng nhì, đơn giản bởi vì: “Thời gian chẳng chờ đợi ai”, với bộ đôi tiền đạo Igor Lebedenko và Sergei Davydov, cùng với lứa cầu thủ trẻ trung gốc gác Armenia như là Arkadi Kalaydzhyan, Arsen Ayrapetyan và Ivan Mamakhanov, rõ ràng đây là CLB nhắm đến chuyện chuyên môn chứ không phải chỉ lo việc kinh doanh như nhiều người đồn đại. Dù đây là mùa giải chuyên nghiệp đầu tiên của “tân binh” FC Ararat, nhưng tấm vé nhất Bảng Trung tâm gần như đã nằm trong tay đội bóng này.

Mọi dự án của FC Ararat đều hướng về sự lãng mạn. Đương nhiên, trong số đó có sự khát khao tìm lại vinh quang cho cái tên Ararat linh thiêng. Đó còn là quyết định chọn trang phục màu vàng, đen và đỏ để gợi nhớ lại những tháng ngày vinh quang của Ararat hồi xưa với “cú đúp” hồi năm 1975. Đó là sự đoàn kết một lòng của cộng đồng người Armenia tại Moskva, và vị Chủ tịch Oganesyan nhận được sự hỗ trợ của Hiệp hội Thanh niên Armenia ở Moskva, có sự liên kết với rất nhiều doanh nghiệp Armenia hàng đầu ở thành phố Moskva, và lời hứa ưu tiên tìm kiếm tài năng bóng đá gốc Armenia trên toàn thế giới, kết nối hoạt động của bóng đá học đường với phong trào phát triển tuổi trẻ, và thậm chí đã liên lạc với đội bóng Deportivo Armenio (đội bóng thuộc Cộng đồng người Armenia ở Argentina, được thành lập từ năm 1962), một CLB thuộc giải Primera B của làng bóng Argentina.

Tuy vậy, sự lạc quan cũng đi kèm những lời cảnh báo. Thứ nhất, tự thân các cầu thủ – bao gồm Pavlyuchenko và đồng đội người Nga, không ở đây mãi mãi, đó chỉ là những bản hợp đồng ngắn hạn trong cả một tương lai rất dài ở phía trước. Ararat chỉ có thể hy vọng nâng tầm năng lực của bản thân bằng chính nguồn lực từ các cầu thủ người Armenia hoặc gốc Armenia. Nhưng ở thời điểm hiện tại, chất lượng của nguồn lực này là quá thấp, cơ sở hạ tậng để tìm kiếm và phát triển tài năng trẻ không tự nhiên xuất hiện mà phải mất nhiều năm để xây dựng. Và ở nước Nga, bóng đá đã dạy cho người ta một điều quan trọng, rằng: “Thời gian không phải là thứ hàng hóa thông thường”.

Thứ hai, “đại lão gia sau bức màn”, Chủ tịch Oganesyan, cho rằng, đây là một giấc mơ lâu dài mà giờ đây ông mới đạt được, rằng ông và những người khác dự tính mô hình kinh doanh lâu dài là bán một phần nhỏ cổ phần của CLB cho các khán giả và các CĐV. Tuy nhiên, điều quan trọng hơn với một đội bóng vẫn là làm sao để nâng cao chất lượng chuyên môn, chỉ có chất lượng chuyên môn tốt mới là tiền đề để một đội bóng phát triển và kinh doanh có lãi. Ở mặt này, người ta chỉ biết một thành công duy nhất của Chủ tịch Oganesyan, đó là giúp FC Ural thăng hạng RFPL và… chấm hết. Còn lại, Chủ tịch Oganesyan đã thất bại hoàn toàn trong 2 lần giữ cương vị Chủ tịch hoặc Chủ sở hữu của những CLB bóng đá. Ông hiện cũng đang là Chủ tịch của FC Ulisses Yerevan, từng đưa đội bóng này giành ngôi vô địch Armenia hồi năm 2011 và giành ngôi Á quân hồi năm 2014-2015. Tuy vậy, do một số lý do, FC Ulisses đã không tham gia giải Ngoại hạng Armenia từ giai đoạn lượt về của mùa giải 2015-2016. Trước đó, hồi năm 2015, sau khi Valeri Karpin về tiếp quản một đội bóng Nga mới thăng lên giải Hạng nhất (RNFL) là Torpedo Amavir, Oganesyan đã được bổ nhiệm làm Chủ tịch đội bóng này. Ông đã mở đường để đưa 10 cầu thủ Armenia thuộc biên chế FC Ulisses sang Amavir và hậu quả là, Amavir đã rơi xuống lại giải Hạng nhì (RPFL), Karpin buộc phải từ chức…

Nếu Oganesyan thành công, FC Ararat sẽ trở thành một góc nhỏ Yerevan ở Moskva. Là cơ hội để phát triển các cầu thủ Armenia và để dựng dậy một quá khứ hoàng kim. Nếu ông thất bại với CLB thứ 3, giất mơ Armenia của ông sẽ chết từ trong trứng nước, và ngay cả những pha ghi bàn như “nã đại bác” của Pavlyuchenko cũng không thể cứu vãn thế cuộc. Nhưng trước mắt, sẽ có rất nhiều CĐV người Armenia dõi theo chuyến hành trình của Ararat.

Tin cùng chuyên mục