Inter Milan - Manchester United: Ngón đòn quyết định

Cuộc chiến đỉnh cao giữa 2 nhà vô địch Anh và Ý thực sự nóng bỏng khi nó gắn liền với lịch sử đối đầu giữa HLV Alex Ferguson và Jose Mourinho. Manchester United đang chơi rất hay, mạnh mẽ và sắc sảo hơn cả lúc họ đăng quang châu Âu cách đây 9 tháng, nhưng San Siro sẽ là một cửa ải không thể vượt qua khi Jose Mourinho có trong tay đội quân thiện chiến bậc nhất châu Âu.
Inter Milan - Manchester United: Ngón đòn quyết định

Cuộc chiến đỉnh cao giữa 2 nhà vô địch Anh và Ý thực sự nóng bỏng khi nó gắn liền với lịch sử đối đầu giữa HLV Alex Ferguson và Jose Mourinho. Manchester United đang chơi rất hay, mạnh mẽ và sắc sảo hơn cả lúc họ đăng quang châu Âu cách đây 9 tháng, nhưng San Siro sẽ là một cửa ải không thể vượt qua khi Jose Mourinho có trong tay đội quân thiện chiến bậc nhất châu Âu.

Khủng hoảng hàng phòng thủ

Không ai có thể tranh cãi là Manchester United chưa bao giờ mạnh mẽ và chơi hay như bây giờ. Họ lấn át mọi đối thủ ở Premier League, lập kỳ tích giữ sạch mành lưới 14 trận trước khi để lọt 1 bàn trong trận thắng Blackburn tuần qua. Với tuyến tấn công dữ dội nhất châu Âu, bao gồm Wayne Rooney, Dimitar Berbatov, Cristiano Ronaldo và cả Carlos Tevez, Quỷ đỏ quả có thể xuyên thủng mành lưới bất cứ đội nào. Nhưng báo chí Italia tin rằng họ không thể làm điều đó ở San Siro bởi cuộc khủng hoảng chấn thương đến bất chợt, làm suy yếu hàng phòng thủ vốn là nền tảng cho thành công của Sir Alex. Mất mát lớn nhất của Man.United chính là án treo giò của trung vệ Nemanja Vidic (do thẻ đỏ ở World Cup các CLB tại Nhật), trong lúc Gary Neville và Wes Brown đều bỏ lỡ chuyến bay sang Ý.

Tiền đạo Wayne Rooney (Man.United) sút bóng trước tiền vệ Dejan Stankovic (phải, Inter) trong trận giao hữu hồi năm 2007.

Tiền đạo Wayne Rooney (Man.United) sút bóng trước tiền vệ Dejan Stankovic (phải, Inter) trong trận giao hữu hồi năm 2007.

Chưa hết, người mà Sir Alex đã dày công chuẩn bị thế chỗ của Vidic là trung vệ người Bắc Ailen Jonny Evans dính chấn thương mắt cá hôm thứ Bảy nên cũng sẽ ngồi ngoài cuộc. Người có thể trám vào vị trí trung vệ là John O’Shea cũng bị đau gót chân trong trận thắng Fulham hôm thứ Tư, nếu anh không hồi phục kịp, Sir Alex buộc phải kéo một tiền vệ về tuyến sau: Ryan Giggs và Paul Scholes chắc chắn không thể đá phòng thủ, Darren Fletcher từng chơi vai hậu vệ phải nhưng chưa bao giờ đá ở giữa.

Giải pháp cuối cùng là Michael Carrick, nhưng phong độ của tiền vệ trung tâm này là một trong những yếu tố giúp Man.United chơi chói sáng gần đây. Kéo anh lùi về chưa chắc giải quyết được gì mà còn gây tổn hại rất lớn cho hệ thống. Sir Alex nói: “Chúng tôi gặp một số chấn thương và dĩ nhiên, tôi chỉ hy vọng là mình có đủ 2 trung vệ cho trận này. Jonny Evans không chắc chơi được và tôi chỉ hy vọng John O’Shea sẽ hồi phục kịp, bởi vì tôi không có Gary Neville lẫn Wes Brown. Chúng tôi gặp cơn ác mộng ở hàng thủ mùa này, hy vọng là có thể đắp vá được với một lực lượng rất mỏng”.

Cơ hội ngàn vàng

Hiếm khi nào ông lão lại rên rỉ nhiều về lực lượng như thế, nhưng không loại trừ khả năng đó chỉ là đòn gió, bởi người ta tin là John O’Shea chắc chắn sẽ hồi phục và Sir Alex đã sắp đặt đội hình 4-5-1 (kéo Rooney lùi về) để phong tỏa trung tuyến, đánh chặn từ xa và rình rập phản công.

Nhưng dù John O’Shea hay Jonny Evans đá cặp với Rio Ferdinand thì đó vẫn là mắt xích dễ vỡ nhất và Jose Mourinho dĩ nhiên sẽ chọn đó là mục tiêu công phá của cặp Zlatan Ibrahimovic và Adriano. Inter đang có bộ đôi tấn công xuất sắc nhất châu Âu khi cả hai đều giàu kỹ thuật, thừa sức mạnh và phối hợp với nhau rất ăn ý. Sức mạnh trong đội hình 4-3-1-2 của Mourinho chính là vai trò quan trọng của Dejan Stankovic, người chơi sát khu cấm địa để sút xa và đột nhập vào những thời điểm bất ngờ nhất.

Cặp trung vệ chắp vá của Sir Alex chắc chắn sẽ vã mồ hôi để chống lại bộ ba tấn công biến hóa của Inter. Tuy nhiên, đó là những gì Sir Alex có thể toan tính được, trong lúc báo chí Italia cho hay là Jose Mourinho đã chuẩn bị ngón đòn tối hậu để phá vỡ trận tuyến Quỷ đỏ. Trong các buổi tập gần đây, người ta thấy Muntari dâng cao hơn cả Stankovic để chơi như cầu thủ chạy cánh, và hệ thống lúc đó được chuyển dịch thành 3-3-1-3 với Maicon điền vào tuyến giữa để đột kích biên phải bất cứ lúc nào.

Sơ đồ 3-4-3 là hệ thống tấn công mẫu mực mà tất cả những nhà cầm quân tiên tiến đều ao ước, nhưng Mourinho không dư hơi để thao dượt lúc này nếu ông không thấy nó hữu dụng trong việc khai thác cánh phải của Manchester do hậu vệ trẻ Rafael trấn giữ. Muntari không phải là “kẻ lạ” với Sir Alex, nhưng chắc chắn đó là đối thủ mà Rafael chưa từng biết đến, một cầu thủ càn lướt, giỏi kỹ thuật và có sức rướn kinh hồn. Nếu cánh phải bị vỡ, Man. United khó lòng tránh cơn mưa bàn thắng.

Dự đoán: Inter thắng 3-1

Những điều đáng nhớ

  • Diễn viên cũ, thách thức mới

- 10 năm đã trôi qua kể từ khi Man.United vượt qua Inter Milan ở vòng tứ kết Champions League 1999 với chiến thắng chung cuộc 3-1, nhưng Sir Alex vẫn còn lưu giữ 3 cựu binh Gary Neville, Paul Scholes và Ryan Giggs, trong lúc phía Inter chỉ còn mỗi mình thủ quân Javier Zanetti

- Man.United đã chơi 15 trận kể từ ngày 24-12, nhiều hơn Inter đến 5 trận.

  • Kỷ lục sân nhà của Mourinho

- Jose Mourinho không thua trận sân nhà nào trong giải vô địch kể từ tuần đầu tiên ông dẫn dắt Porto năm 2002. Tuy nhiên, ở châu Âu, ông đã thua 5 lần trên sân nhà: 2 trận trước Panathinaikos (với Porto và Inter), 2 trận trước Real Madrid (với Porto) và một trận trước Barcelona (với Chelsea).

- Jose Mourinho có thành tích vượt trội so với Sir Alex: trong 12 lần đối mặt, Jose thắng 6, hòa 5 và chỉ thua 1. Cụ thể là với Porto, ông thắng Sir Alex 1 và hòa 1 năm 2004. Với Chelsea, ông chỉ thua Sir Alex 1 lần, thắng 4 và hòa 5 lần còn lại.

  • Đẳng cấp gã khổng lồ

- Inter đã thua 3 trận Champions League trước các CLB Anh. Nhưng Porto của Mourinho đã loại Man.United ở mùa giải 2003-2004 trước khi đăng quang vô địch.

- Man.United chỉ gặp Inter 2 lần ở mùa giải 1998-1999 (thắng 2-0 ở Old Trafoord và hòa 1-1 ở San Siro) trong mùa giải họ thắng cú ăn ba.

- Man.United chỉ thua 1 trong 7 trận Champions League với các CLB Italia.

- Trong 4 năm qua, đội đương kim vô địch luôn vượt qua vòng 16 đội ở mùa giải kế tiếp.

- Inter thắng chỉ 2 trong 8 trận Champions League gần nhất, trong lúc Man.United bất bại 19 trận. Mùa này, Man.United chỉ để lọt 3 bàn và là hàng thủ tốt nhất giải (cùng Juventus).

THANH NHƯ

TIẾN TRUNG

  • Atletico Madrid - Porto: Triều đại mới có thành công hơn cho Atletico ?

Atletico Madrid trở lại đấu trường Champions League mà không còn sự dẫn dắt của HLV Javier Aguirre, người giúp đội bóng giành vị trí thứ 2 của bảng D với 3 thắng, 3 hòa, kém Liverpool 2 điểm. HLV người Mexico đã bị sa thải cách đây 3 tuần và người kế nhiệm là HLV Abel Resino, cựu thủ môn của Atletico Madrid. Trong khi đó, Porto đang có phong độ ổn định và chiếm giữ vị trí đầu bảng xếp hạng giải VĐQG.

Inter Milan - Manchester United: Ngón đòn quyết định ảnh 2

Tiền đạo Sergio Aguerro (trái), niềm hy vọng của Atletico Madrid.

Ông Javier Aguirre phải nói lời chia tay với Atletico Madrid sau 9 trận không thắng ở La Liga lẫn Cúp nhà Vua. Đó là sự ra đi tất yếu. Nhưng vấn đề được đặt ra là liệu đội bóng sẽ làm được gì dưới triều đại mới, triều đại của HLV 49 tuổi Abel Resino. Lời giải đáp thỏa đáng trong lúc này là Atletico phải thắng Porto ngay trên sân Vicente Calderon. HLV Abel Resino gây ấn tượng trong trận đầu tiên cầm quân Atletico bằng chiến thắng 3-0 trên sân Recreativo Huelva ngày 8-2.

Thế nhưng, ở 2 vòng đấu sau đó, Atletico trở lại thời kỳ không thắng của Javier Aguirre với trận hòa Getafe 1-1 trên sân Vicente Calderon và mới đây là thua 0-1 trên sân Sevilla, đồng thời mất đi trung vệ người Colombia Luis Perea do bị chấn thương đầu và nghỉ thi đấu một tháng sau pha va chạm với Koffi Romaric. Với tình hình hiện nay ở La Liga, cơ hội giành suất dự Champions League mùa tới của Atletico đã là khá khó khăn (kém đội xếp thứ 4 Villarreal 5 điểm), huống gì mơ đến việc đoạt chức VĐQG (kém Barca đến 24 điểm).

Atletico hy vọng gỡ gạc một mùa giải đáng thất vọng bằng chiến tích trên đấu trường Champions League, ít ra là vượt qua Porto và tiến vào vòng tiếp theo. Dù dưới sự dẫn dắt của HLV nào đi chăng nữa, Atletico chủ yếu trông cậy vào chân sút Sergio Aguero, người mới “lên chức bố” với người bạn đời Gianina Maradona (con gái huyền thoại Diego Maradona) hôm 19-2 qua. Trong khi đó, ông Abel khẳng định Rojilanco (đội bóng áo sọc trắng-đỏ) có khả năng vượt qua mọi áp lực thành tích và tiếp Porto với phong độ tốt nhất. Ông nói: “Chúng tôi quyết sẽ  tiến càng xa càng tốt ở Champions League. Ngay lúc này đây, tôi  cho rằng Atletico không thua kém Porto”. Hậu vệ Pablo Ibanez thì cho rằng sự hiện diện của tân HLV mang đến cho đội bóng một tâm lý thi đấu thoải mái, tự tin hơn. Anh nói: “Với Abel, chúng tôi đã cải thiện được tâm lý thi đấu. Đó là điều mà chúng tôi không có trước đó”.

Porto có mặt ở vòng knockout này với tư cách là đội đứng đầu bảng G. Vả lại, họ đang đứng đầu bảng xếp hạng sau 19 vòng đấu của giải VĐQG Bồ Đào Nha với 12 trận bất bại (10 thắng, 2 hòa), trong đó có 6 trận toàn thắng trên sân khách. Điểm mạnh của Porto là họ đang có phong độ ổn định và hàng công rất mạnh với 4 cầu thủ ghi từ 4 bàn thắng trở lại ở giải VĐQG: Hulk và Cristian Rodriguez ghi được 6 bàn/người, Lisandro Lopez ghi 5 bàn. Ở Champions League, Lopez ghi 4 bàn và Gonzalez ghi 2 bàn. Điều này cho thấy Porto không trông cậy vào 1 hoặc 2 cầu thủ ghi bàn như Atletico. Ngoài ra, nhờ khả năng phòng thủ chắc chắn của các hậu vệ như Bruno Alves và Rolando… họ là một trong 4 đội thủng lưới ít nhất giải VĐQG với 14 bàn.

Dự đoán: Atletico thắng 2-1.

Paulo Futre chọn Atletico

Từng thi đấu cho cả Atletico Madrid và Porto, nhưng Paulo Futre chỉ muốn Atletico thắng, vì đó là nơi ông đầu quân hồi năm 1987. Paulo Futre nói: “Atletico và Porto là những nơi tôi từng gắn bó trong sự nghiệp thi đấu, nhưng tôi thích Atletico đi tiếp vào vòng tiếp theo. Tôi từng đoạt mọi thứ với Porto, nhưng tôi có nhiều kinh nghiệm ở Madrid và cảm thấy như đó là quê nhà. Tôi cho rằng cơ hội giành chiến thắng ở trận lượt đi này là 50-50. Trận đầu tiên sẽ rất quan trọng đối với Atletico, không được thua trên sân Vicente Calderon. Trên lý thuyết, Porto có lợi thế được chơi trận lượt về trên sân nhà nhưng thực tế thì lại khác. Atletico sở hữu nhiều cầu thủ có khả năng ghi bàn trên bất kỳ sân bóng nào và bất kỳ thời điểm nào…”

NGỌC HÂN

NGUYỄN THU

  • Olympique Lyon - Barcelona: Lyon có quyền hy vọng

Lyon đã thống trị Ligue 1 trong 7 năm, đang mạnh mẽ hướng đến chức vô địch thứ 8 liên tiếp. Nhưng người ta vẫn xem họ như “anh chột làm vua xứ mù” bởi thành tích khiêm tốn tại Champions League. Khi lá thăm buộc Lyon phải chạm trán Barcelona tại giai đoạn 2 Champions League, mọi người cười cợt, xem như Barca… khỏi đá. Nhưng nhờ có Betis, nhờ có Espanyol, Lyon có quyền hy vọng vào một bất ngờ.

Inter Milan - Manchester United: Ngón đòn quyết định ảnh 3

Lionel Messi (Barca) kiểm soát bóng trước Fabio Grosso (Lyon) trận đấu giữa 2 đội tại vòng bảng hồi 27-11.

Sự chênh lệch giữa Lyon và  Barca quá lớn. Trong 16 đội  vào đến giai đoạn 2 Champions League, Barca ghi bàn nhiều nhất (18 bàn), còn Lyon lại là đội thủng lưới nhiều nhất (10 bàn). Luận về đẳng cấp, lực lượng, trình độ, Lyon rõ ràng không có cửa.

Thế nhưng, chỉ trong vòng 1 tuần, niềm hy vọng của Lyon lại lớn lên thấy rõ. Thứ nhất, Barca sẽ mất 2 cầu thủ trụ cột là hậu vệ trái Eric Abidal và tiền vệ tấn công Andres Iniesta. Thứ hai, Barca đột nhiên dứt mạch trận chiến thắng vào một thời điểm nhạy cảm. Hòa Betis rồi thua Espanyol, tâm lý của các cầu thủ Barca bị giáng một đòn rất mạnh. Vì sức ép phải thắng trong trận derby, Pep đã phải tung đội hình mạnh nhất vào sân và sau khi Seydou Keita sớm bị thẻ đỏ trong hiệp 1, các cầu thủ Barca đã phải chạy nhiều hơn và tất nhiên là mất sức nhiều hơn bình thường. Cộng với việc phải bay ngay sang Lyon để đá trận này, Barca bất lợi hơn đội chủ nhà về mặt thể lực.

Barca hy vọng vào Lionel Messi, nhưng Lyon cũng có Karim Benzema. Sau vòng bảng, cả 2 đang tạm dẫn đầu danh sách ghi bàn với 5 lần lập công. Do trung vệ Puyol phải dạt sang cánh trái để trám vào vị trí mà Eric Abidal để lại, Benzema có thể sẽ làm nên chuyện khi cả Gerard Pique và Rafael Marquez đều không mạnh về tốc độ. Puyol phải chơi trái chân cũng là thời cơ để tiền vệ rất khéo bên Lyon là Ederson làm nên chuyện. Và Espanyol cũng chỉ ra một con đường sáng: nếu các tiền vệ của Lyon chịu khó tranh cướp bóng, chia cắt Xavi với 3 tiền đạo và bủa vây được Messi, Barca sẽ lập tức lúng túng.

Trận gặp Espanyol, Barca gần như không có một cơ hội rõ rệt nào và bàn gỡ của Yaya Toure xuất phát sau một tình huống phá bỏng hỏng của hậu vệ Espanyol. Những trận thắng như chẻ tre của Barca khiến các cầu thủ của họ không quen với thất bại. Thua Espanyol, tinh thần của họ lập tức chấn động, đến nỗi một cầu thủ vốn ít khi phát biểu như Xavi cũng lên tiếng chỉ trích trọng tài thậm tệ (ngoài Xavi thì Keita, Eto’o và Messi cũng phê phán trọng tài hết lời). Rõ ràng phát ngôn của Juande Ramos (ông bảo “Barca hiện nay mạnh nhất lịch sử”) và khả năng đoạt cú ăn ba mà báo chí thêu dệt đã tạo ra một sức ép rất lớn lên Barca.

Cũng có thể vì muốn tiếp tục gia tăng sức ép đó mà HLV Claude Puel đã “bơm” Barca hết lời trước trận đấu trên sân Gerland. Ông nói: “Barca là đội bóng mạnh nhất thế giới hiện nay, họ là ứng cử viên số 1 cho Champions League và là đối thủ chúng tôi ngại nhất. Họ có nhiều cầu thủ xuất sắc nhưng Lyon cũng có một đội ngũ tuyệt vời. Nếu phát huy lối chơi đồng đội, chúng tôi vẫn có cơ hội”.

Lyon đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho trận đấu này. Sau 2 năm liên tiếp rời cuộc chơi ở vòng 2, Lyon đang ấp ủ một hy vọng to lớn. Chính vì thế, HLV Claude Puel đã để cho 3 trụ cột là Juninho, Benzema và Ederson nghỉ ngơi trong trận thắng Nancy 2-0 cuối tuần qua. Cả 3 chắc chắn sẽ là những con bài then chốt trong trận đấu đêm nay.

Dự đoán: Hòa 2-2.

- Guardiola từng thắng Puel trong đối đầu trực tiếp. Lúc còn là cầu thủ, Barca của Pep đã hạ AS Monaco do Puel dẫn dắt trong cả 2 trận lượt đi và về vòng bảng Champions League mùa 1993-1994.
- Thành tích trên sân nhà của Lyon trước các đội bóng Tây Ban Nha và thành tích khi hành quân đến sân các CLB Pháp trên bình diện châu Âu là như nhau: 3 thắng, 1 hòa và 2 thua.
- Có 3 cầu thủ Barca từng là học trò của Puel. Đó là Marquez, Henry tại Monaco và Abidal tại Lille. Ngoài ra, Yaya Toure và Keita cũng từng thi đấu tại Ligue 1 trước khi chuyển sang Barca.
- Sonny Anderson - cầu thủ từng khoác áo cả Barca và Lyon trước đây - hiện đang là đại sứ kiêm người tìm kiếm tài năng của Lyon.

TRẦN MINH 

Tin cùng chuyên mục